SDH là tên gọi tắt của hệ thống phân cấp đồng bộ (Synchronyzation Digital
Hierachy) là hệ thống truyền dẫn mà tín hiệu ở tất cả các cấp đều được đồng bộ ở
đồng hồ trung tâm.
Hệ thống phân cấp đồng bộ số SDH là một mạng truyền dẫn có khả năng kết
hợp được tất cả các thiết bị truyền dẫn có tốc độ khác nhau trong hệ thống PDH như là
1,5; 2; 6; 34; 45 và 140Mb/s .
b. Nhược điểm:
Do SDH được thiết kế tối ưu cho phương thức truyền tải TDM, do vậy có
những nhược điểm khi triển khai SDH cho mạng truyền tải dữ liệu gói:
_ Kết nối cứng, lãng phí tài nguyên băng thông khi kết nối truyền tải lưu lượng
gói.
_ Không tối ưu và lãng phí tài nguyên băng thông khi truyền tải lưu lượng gói
trên cấu trúc tô-pô ring.
_ Tài nguyên mạng dành cho phục hồi và bảo vệ mạng lớn.
_ Không tối ưu cho việc triển khai các dịch vụ quảng bá(multicast).
_ Hiệu quả sử dụng băng thông thấp khi ghép dữ liệu gói vào tải tin SDH.
_ Cấu trúc ghép kênh qua nhiều cấp, số lượng thiết bị mạng lớn khi phải phân
chia nhiều loại giao diện khách hàng.
_ Các giao diện mạng không tương thích với các giao diện của thiết bị
Ethernet.
_ Chi phí nâng cấp mở rộng tốn kém.
_ Thời gian cung ứng dịch vụ cho khách hàng lâu.
Hình 4: Khả năng linh hoạt, mềm dẽo và hiệu quả của SDH thế hệ sau
Phần lớn các nhà vận hành, khai thác đã sử dụng SDH trong vài thập niên trở lại
đây, chủ yếu để chuyển tải thoại và các giao thức dữ liệu định hướng kết nối. Do đó,
truyền tải dữ liệu không hướng kết nối là một thách thức. Mặc dù nhiều kiến trúc được
phát triển theo hướng này (PoS, ATM, ...) nhưng chúng không được chấp nhận rộng
rãi trong thương mại vì chi phí, sự phức tạp hoặc hiệu quả thấp.
Hướng đến sự phát triển của NG-SDH, trước hết là mong muốn tìm ra một
phương thức đơn giản có khả năng thích ứng với bất kỳ giao thức dữ liệu gói nào và
thứ hai là cách sử dụng băng thông hiệu quả. Nghĩa là cần một lớp giao thức thích ứng
và một cơ chế sắp xếp mới để điều khiển việc sử dụng băng thông. Cơ chế phải thực
hiện được tất cả nhưng điều này và giữ được việc truyền tải SDH tin cậy và sự quản lý
tập trung.
Các hệ thống truyền dẫn đang ngắm vào SDH trong việc định tuyến các khối lưu
lượng SDH tốc độ cao cho mục đích truyền tải đường dài. Để làm được việc này,
SDH cần một số giao thức sau:
- Giao thức đóng khung chung (GFP): được định nghĩa trong khuyến nghị
G.7041 ITU-T. Thủ tục sắp xếp gói số liệu của bất kì dịch vụ tuyến số liệu (data link)
nào như Ethernet, quảng bá video số (DVB), lưu trũ cục bộ (SAN). So với các thủ tục
định dang khung khác như Packet over SDH hay X.86, GFP có tỉ lệ mào đầu thấp nên
không đòi hỏi nhiều quá trình phân tích xử lý.
- Ghép chuỗi ảo (VCAT): được định nghĩa trong khuyến nghị G.707 ITU-T. Thủ
tục tạo ra một “ống ảo” với kích thước phù hợp cho lưu lượng, độ linh hoạt và khả
năng tương thích cao với các kỹ thuật SDH hiện có.
- Giao thức điều chỉnh dung lượng tuyến (LCAS): được định nghĩa trong khuyến
nghị G.7042 ITU-T, thủ tục báo hiệu thực hiện phân định hay hủy bỏ các đơn vị băng
thông để phù hợp với yêu cầu truyền tải số liệu.
Những chức năng này được thực hiện trên các nút MSSP mới được đặt ở các
biên của mạng. Chúng trao đổi các gói dữ liệu client được tổng hợp qua nền SDH mà
tiếp tục không được thay đổi. Nghĩa là các nút MSSP đại diện cho NG-SDH và được
hiểu là sự kế thừa mạng SDH.